Canh khuya trầm bổng một cung đàn
Trải đời kỷ nữ mỗi câu ca
Tầm Dương một thuở lệ ai rơi
Sông trôi bèo giạt cánh hoa tàn
Ta và nàng phận đời lưu lạc
Cùng một nỗi bên trời lận đận
Lòng kẻ từ quan buồn nhân thế
Tình nàng cầm nữ quá thì xuân
Tỳ bà vẳng khúc thiên tình hận
Tâm sự nghìn thu gửi thế gian
ntrinh 17 -nov- 2012