
Băng qua con đê này, đi tiếp một quãng đường quanh co nữa là đến ngôi trường làng.
Mẹ đã dìu hắn những bước chập chững vào đời như thế.Khi hắn té mẹ đỡ hắn lên,khi
hắn buồn mẹ an ủi hỏi han.Bóng mẹ bóng con theo ánh nắng đổ dài trên con đê mỗi
ngày như một ngày.
Trời vẫn mưa vẫn nắng,
Mẹ vẫn như con đò nhẫn nại đưa hắn vào đời.
... Chiến tranh bùng nổ khốc liệt, như bao nhiêu người dân quê khác mẹ bồng bế con cái
chạy về thành phố lánh nạn. Một nắng hai sương, người mẹ quê tần tảo buôn thúng bán bưng
nuôi hắn nên người.
Trời vẫn mưa vẫn nắng,
Mẹ vẫn không nề nà than van, như con ong cần mẫn đem chút mật ngọt về cho con.
... Biến cố 75 ập đến. Một đêm mùa hè, mẹ nghẹn ngào tiễn hắn ra đi. Không người mẹ nào
nỡ xa con nhưng mẹ cắn răng làm thế. Ở một bến bờ tự do xa lắc xa lơ nào đó, người mẹ quê
tin rằng con mình sẽ có một đời sống tốt đẹp hơn. Trong màn đêm trên đôi mắt già nua của mẹ
hắn thấy những giọt nước mắt lăn dài.
Trời vẫn mưa vẫn nắng,
bao mùa thu đã trôi qua, người mẹ mòn mỏi nhớ con.
...Úc đai lợi... hắn bây giờ đã lập gia đình. Đã bao lần hắn định về thăm mẹ, nhưng hắn cứ chần chừ mãi.
Cuộc sống vật chất quay cuồng. Hắn tính trả nợ nhà, nợ xe, nợ gia đình con cái...bao nhiêu cái nợ linh tinh khác
rồi sẽ về thăm mẹ.
Bao nhiêu nước đã chảy qua cầu, hắn cứ hẹn mãi.
Trời vẫn mưa vẫn nắng,
... mộ mẹ cỏ xanh rì, hôm nay hắn đã trở về. Trong làn gió chiều của nghĩa địa buồn, người ta nghe hắn lảm nhảm một mình hình như hắn nói " ước gì... "
Vu lan 2012
Trịnh Thứ Lang 




